Tuesday, August 26, 2008

Trời chớm thu, heo may về lặng lẽ,
Lá vàng rơi, từng chiếc xếp đầy sân.
Trên cành khô, chim non ngơ ngát đậu,
Nghiên đầu nhìn vài cánh bướm lẽ loi.

Giữa bụi cỏ, đóa cúc vàng nở muộn,
Khẻ đong đưa mỗi khi gió thoảng qua.
Nghe tí tách giọt thu vươn đêm trước,
Vũng đầy vơi, lòng chạnh, khách tình sầu.

Kiếp cô lữ, quá nữa đời cô quạnh,
Người đến, đi mấy kẻ thấm lòng nhau.
Lòng hoang vắng, tình trao, gọi là có,
Chất ngất sầu vạn cổ mãi thiên thu !

Chiều dần buông, chân trời màu tím thẫm,
Chim về chưa, văng vẳng thạch sùng kêu.
Nhà ai đó, ánh đèn xuyên khe cửa,
Khơi bếp hồng chờ ngóng khách viễn phương !

Mòn mõi lê thân gầy, hồn quạnh quẽ,
Xác héo hon, chí vẫn hừng hực nung.
Nhân tình đau, thế thái chán, đã từng,
Rũ sầu muộn, nghiến răng, đường trước mặt.

Thôi, thế thôi, vươn vai chân tiếp bước,
Ðời nghìn sầu, gạt bỏ ở đàng sau.
Lầm lũi bước, dẫu thân cô, thế bạc mỏng,
Ði trên chân, đầu cúi, chí cùng gan !

No comments: