Friday, December 7, 2007

Đôi khi ... gió thoảng, rụng lá hiên sau,
Cứ ngỡ chân em khẽ khàng bước.
Đôi khi ... líu lo chim hót trong vườn vắng,
Cứ ngỡ em cười rộn nắng mai.
Từ thuở em đi, lá ngập đầy sân trước,
Gió lộng sân sau cuốn lá vàng.
Tiếng chim bặt câm từ dạo ấy,
Nức nỡ tiếng lòng tan tác ... Thương!
Bờ ao đớp bóng cá hờ hững,
Tim hoài vẫn vắng dáng em soi.
Hoa khế đỏ hoe mắt sầu mõi,
Mõi mắt trông chờ ngõ trước, sau.
Em đi, em nỡ đi biền biệt,
Nhớ mái tóc dài , rũ cành mai.
Mẫu đơn nhạt màu, hồng trơ nụ,
Rũ rượi cành đào, sợi bìm leo.
Cảnh ngóng, người trông, mưa nặng hạt,
Sương giăng xuân trước, đọng mưa đông.
Ánh trăng xuyên lá lung linh bóng,
Ôm choàng ánh nguyệt ngỡ em về ...
Có lẽ em về mai hay mốt,
Có lẽ em về dịp cuối đông.
Em về kịp thấy hương khói phủ,
Em về ... anh vừa chết thu qua ...

No comments: