
Tam thập niên tiền... nhị thập tam.(*)
Ngoảnh nhìn lại, đời trôi, mười lăm chẳn,
Cuộc thăng trầm, mất mát : dạ sầu , mong.
Vẫn cứ ngở : Rồi có ngày đền trả,
Ơn sinh thành, dưỡng dục, Mẹ chăm nom.
Thoắt tin dữ : tóc râu thêm bạc trắng,
Ngẩn ngơ sầu : đêm thức trắng trọn canh.
Nhìn con Tạo, vần xoay, đày đủ kiểu,
Chịu đời xem, buộc tăm tối đến đâu ?
Bỉ cực đấy, thới-lai chưa lộ mở,
Xác rệu mòn, thổn thức vẫn chưa tan.
Xưa, Kiều đấy, mười lăm năm luân lạc,
Nay, Thọ đây, quê mẹ chịu cùm gông.
Kiều mệnh bạc, Thọ đây đời chẵng đỏ,
Kiều mười lăm, Thọ trãi quá ba mươi !
Nhìn trời cao: cười gằn ba tiếng nhạt,
Nghiến chặt răng, chống đất chĩ mấy phân.
Trí bất khuất, mặc cho bây giày xéo,
Dạ tủi hờn, bất chấp cuộc gian lao.
Thách con Tạo, lão đây, nung lửa đỏ,
Đố Long vương, vũ nộ lẫn cuồng phong.
Trời chẳng sợ, đất này há sợ,
Thử nhìn xem đày đoạ đến đâu ?
(*) : của Cụ Nguyễn Công Trứ
No comments:
Post a Comment